Thursday, January 03, 2008

GỞI TẶNG ĐẾN NHỮNG TÂM HỒN LUÔN HƯỚNG VỀ HS_TS

GỞI TẶNG ĐẾN NHỮNG TÂM HỒN LUÔN HƯỚNG VỀ HS_TS





Nó được sinh ra và lớn lên nơi miền biển xanh cát trắng , tuồi thơ của nó cũng như bao đứa trẻ khác được ôm ấp bảo bọc trong vòng tay cha me, “cuộc đời này là màu hồng trong đôi mắt của nó” _ Nó nghĩ như thế


Bất chợt một ngày nọ, cơn cuồng phong ập đến bao trùm lên làng quê nơi nó sinh sống.Gia đình cha mẹ của nó ly tán,nhà cửa tan hoang và nó bị quẳng ra đường khi chưa tròn 7 tuổi…


Thế là nó trôi dạt lang thang giữa chốn thành đô xa lạ để tiếp tục tồn tại cho kiếp làm người.


Nó ngao du kết bạn với mọi người trong tầng lớp lao động ở cái xã hội trắng đen lẫn lộn này. Nó làm bất cứ công việc gì mà nó có thể tìm được chút gì đó để ăn lót dạ qua ngày.


Hằng đêm trong giấc ngủ, nó luôn nhìn thấy bóng dáng mẹ ngồi kề bên ru cho nó nghe những câu hò ca dao, văng vẳng bên tai nó luôn là câu nhắn nhủ của mẹ “ Gia tài của Cha mẹ để lại cho con ở trên đời này không có gì ngoài Tri thức và lòng tự trọng ” nó mơ hồ cảm nhận lời bà mẹ nhắn với mình


Nó đã thấy 1 cô gái nhỏ tuổi hơn mình nói lời vĩnh biệt giã từ với chú chuột thân yêu nhất của cô cùng với lời cầu chúc mong sớm được hồi sinh ở kiếp khác, nhưng xin đừng làm kiếp con người !!!


Nó đã nghe 1 người mẹ yêu con than khóc trong đêm giáng sinh bởi vì Chúa của người mẹ này đã bị giết chết ngay tại nơi uy nghiêm nhất trong xã hội bởi sự “tự do”!!!


Nó cảm nhận được những tiếng gào thét uất hận từ trái tim của những người Tri thức nhiệt huyết cho vận mệnh nơi nó đang tồn tại


Nó đã thấy, nghe và cảm nhận được tất cả những gì đang xảy ra , nhưng nó vẩn im lặng và buồn!


Nó buồn cho chính bản thân cùa mình vì đã không thực hiện tốt lời mẹ nhắn nhủ đối với nó

Đời đã dạy cho nó rất nhiều bài học mà không có bất cứ trường lớp nào có giáo án và nó cũng trả giá khá đắt để học được cách tồn tại nơi nó đang đứng


Nó muốn cảm ơn Đời, cảm ơn Người đã giúp nó nhận ra được giá trị của cuộc sống này !!


Cơn cuồn phong năm xưa gây ra biến cố cho gia đình của nó vẫn còn theo đuổi và ám ảnh nó cho đến mãi tận hôm nay…..

No comments: